Muông thú
Thậm chí đã được được chỉ cho thấy lỗi mà vẫn không chịu sửa thì phải thế nào? Nói mà người ta không muốn nghe. Kinh tế và do vậy chưa thể là “quốc sách hàng đầu”. Chân thực. Là sự giận dữ của cộng đồng. Nó làm cho biên độ ngả nghiêng của hệ thống tăng vọt. Như đã viết trong bài: “Bỏ thi tốt nghiệp đồng nghĩa với việc chạy điểm” (Vietnamnet/Tuanvietnam 6/8/2013). “Chính sách”. Sự tồn tại. Chỉ có điều để đến tận năm 2013 mới giật mình thì quả thật là quá “chậm” và quá “lúng túng”.
Chính sách giáo dục vận dụng sáu mươi năm qua có thể thấy rõ trong kết luận tại hội nghị TW 8. Khi hai nguyên tố này cộng hưởng với nhau nó sẽ tạo đột biến. Cũng vẫn chỉ là cách nhìn “ngắn”. HCM. Đi kèm sự xuống cấp của giáo dục là sự xuống cấp của đạo đức từng lớp.
TP. Đã nhìn thấy bất cập. Trước khi có NQ29. Nghị quyết 29-NQ/TW đã chỉ rõ: “Đổi mới phương thức thi và xác nhận tốt nghiệp trung học phổ biến theo hướng giảm sức ép và tốn kém cho tầng lớp mà vẫn bảo đảm độ tin cẩn. Ngân sách không được dùng cho việc này”. “Cơ chế”. Vì sao Bộ không nghĩ đến chuyện ngay năm 2014 tổ chức một kỳ thi tốt nghiệp phổ quát thật nghiêm túc giống như kỳ thi tuyển sinh đại học với 6 môn thi (hoặc 8 môn như kiến nghị của Hiệp hội các trường CĐ-ĐH ngoài công lập).
Con người đến các vì tinh tú đều bao gồm bốn tuổi “sinh – lão – bệnh – tử”. Ăn chặn của trẻ tàn tật. Phải chăng đây không phải là diễn tả “trên bảo.
Bắt đầu năm 2013. Đây là một nghịch lý không ai mong muốn. Mổ xẻ về bất cập của hàng ngũ thầy và cán bộ quản lý giáo dục. Thường không muốn núp dưới ô của người khác.
Nhất là quan điểm "giáo dục là quốc sách hàng đầu" còn chậm và lúng túng… Chính sách. Luật Giáo dục đại học chính thức có hiệu lực thi hành. Điều khó không nằm ở quan điểm vĩ mô song nằm ở phía con người. Chủ trương của Đảng và quốc gia về phát triển giáo dục và đào tạo. Phải thông. Chấm dứt năm 2013 là một sự kiện gây cuồng nộ cả nước.
Bắt đầu năm mới ở tầng cao nhất trong bậc thang giáo dục - bậc đại học. Đó là “nộ”. Ngoại giao. Chưa biến thành luật và bởi vậy chưa có các chế tài buộc phải thực thi. Kết thúc ở tầng thấp nhất - giáo dục măng non.
Tính từ khi hòa bình lập lại năm 1954. An ninh. Đánh giá đúng năng lực học trò. Q. Vấn đề là hai sự yếu kém về chính sách và con người lại “cùng tần số” đã phát sinh cộng hưởng.
Còn phía con người thì thế nào? Vấn đề toàn xã hội đều biết là mấy chục năm nay. Nếu tiếp nói e là thừa. Việc TW phải ban hành quyết nghị cho thấy sự xuống cấp của giáo dục đã đến ngưỡng báo động đỏ. Một loài mới xuất hiện mà chúng ta tạm gọi là “người – thú”.
Các huy chương vàng quốc tế. Phải bỏ cái thói “chậm và lúng túng”. Có một sự may mắn là trí sáng dạ. Tròn một “hoa giáp”. Có lẽ nào chỉ còn cách quay đầu và … nhắm mắt nhắm mũi?.
Làm cơ sở cho việc tuyển sinh giáo dục nghề nghiệp và giáo dục đại học”. Trong khoa học thiên nhiên có một hiện tượng gọi là “cộng hưởng”. 3 gì gì đó nữa. Quay đầu nhìn lại” vẫn chỉ thấy điệp trùng lầu son gác tía với bao con người “chậm và lúng túng” chẳng khác gì chuyện thời kì ngừng trôi khi nàng Bạch Tuyết trúng tà thuật phải ngủ trong lâu đài.
Vừa không hạp với mong muốn của tầng lớp vừa trái với ý thức mà Trung ương chỉ đạo. Phó Giám đốc Sở GD-ĐT tỉnh Phú Yên cho biết “từ lâu ngành giáo dục tỉnh này không có khái niệm thưởng Tết cho bố”. Quay đầu là thấy bến”. Đấy là bắt đầu một chu trình mới. Nhất là phía các chức sắc. Kiền không phải nhằm mục tiêu loại bỏ hiện tượng cộng hưởng mà là tận dụng nó để thúc đẩy phát triển.
Hiểu rõ điều đó người ta cấm các đơn vị quân đội khi qua cầu không được đi theo kiểu duyệt bình để tránh cộng hưởng có thể làm gãy cầu.
Sáng tạo của người Việt vẫn chưa bị mai một. Biết lỗi mà chũm tu bổ thì cần được động viên cổ vũ. Điều này có lẽ không phù hợp với tuổi tác và phong cách của những người đang chuẩn bị chấm dứt nhiệm kỳ. Người lao động thì chờ mong tiền thưởng.
Giáo dục nước nhà đã qua một chặng đường 60 năm. Thế còn với những người đã dự soạn thảo quyết nghị. "Ăn" không từ một cái gì thì đó lại không phải là bản năng của thú hoang.
Nó đang kéo con người văn minh trở lại với cuộc sống bản năng hoang dại. "Ăn" đá gửi ra Trường Sa. Kết quả thi ấy được sử dụng làm cơ sở tuyển chọn sinh viên. Lòng vị tha của người Việt thể hiện ở câu nói: “không biết thì không trách lỗi”. Chỉ có các thầy cô giáo thì nghĩ ngược lại: “có nhẽ phần thưởng lớn nhất của những giáo viên vùng cao như chúng tôi là xong Tết. Ai cũng hiểu để có một kỳ thi như thế thì phải nhanh.
Phải làm việc cật sức. Khóa 11 (nghị quyết số 29-NQ/TW): “Việc thiết chế hóa các ý kiến. Đó chỉ có thể là của một loài “văn minh” hơn thú hoang nhiều lần. 3 vòng và phương án tuyển sinh 11 điểm cho các trường muốn tự chủ tuyển sinh [2]. Chỉ có ngành Giáo dục là không phải lo âu gì vì “Bộ GD-ĐT không có nguồn nào để thưởng Tết. Học sinh đến trường đầy đủ. Không phải chỉ đến khi ban hành nghị quyết 29.
Với loại người này liệu dân tộc Việt có thể tạo ra sức mạnh để xây dựng và bảo vệ sơn hà? Chính sách là như vậy. “Quản lý”. Hiện tượng cộng hưởng vẫn có tuy hơi khó nhận dạng. Từ cuộc sống cỏ cây. 3 không. Hai thành tố quyết định chất lượng một nền giáo dục là “chính sách” và “con người”. Thủ Đức. Đã khiến cho biên độ tụt dốc của giáo dục trở thành mạnh hơn bao giờ hết.
Con hát trẻ” thì giáo dục đã đủ tuổi để gọi là “thầy già” nhưng đáp ứng kỳ vọng của dân chúng thì chắc chắn là chưa.
Hãy cùng nhau thử quay đầu xem năm qua và cả những năm trước nữa “bến bờ” của “biển học” nước nhà có gì đáng xuy ngẫm. Ảnh minh họa Các bậc cao tăng nhà Phật thường khuyên kẻ lầm đường: “Biển khổ bao la.
Ngô Bảo Châu… một năm về nước làm việc được bao nhiêu ngày? Nếu hệ thống chỉ còn lại những người “chậm” và “lúng túng” thì hy vọng đổi mới thật là mỏng mảnh. Cuối năm nhìn lại nhiều cơ quan. 3 vòng. Nay thì lại dự định đến 2017. Đa số nhân công ngành giáo dục đều không phải là những người ưu tú nhất. Nhưng cũng thật “không may” khi những con người hào kiệt lại thường “khó bảo”.
“Chủ trương”. Theo cách nói của người xưa “thầy già. Đã có quá nhiều phân tách. Với khoa học từng lớp.
Bỏ trường nữa” [1]. Đơn cử việc cho phép tự chủ tuyển sinh năm 2014 theo quy định của Luật Giáo dục đại học. Dù vui hay buồn. Nghị quyết là như vậy nhưng Bộ GD&ĐT lại đưa ra sức thức “3-3-3-11” gồm: 3 không. Đấy là “sinh”. Không biết có phải tại nghị quyết nên Bộ GD&ĐT phải kéo dài 3 chung hay chỉ vì để đảm bảo chất lượng? Nếu quả tình kỳ thi 3 chung đươc tiếp diễn đến 2017 thì tức là trong bốn năm tới sẽ không có chuyện lấy kết quả tốt nghiệp phổ quát để tuyển sinh CĐ-ĐH.
Đơn vị bận rộn chuyện tổng kết “thành tích”. Chúng ta mới thấy những điểm yếu trong chỉ đạo. "Ăn" nhà vệ sinh trong trường. Ngày 1 tháng 1. Tuy nhiên các cung bậc cảm xúc “ái - ố - hỷ - nộ” thì chỉ thấy rõ nhất ở loài người. Đổi mới tư duy của hơn hai triệu cán bộ. Khi tần số động dao riêng (của vật thể) và tần số dao động cưỡng dâm (từ ngoài tác động vào) trùng nhau thì xảy ra cộng hưởng.
3 không được. Đó là vụ hành hạ con trẻ ở nhà trẻ Phương Anh. Những Đặng Thái Sơn. Dù có vì lý do đảm bảo chất lượng thì cũng vẫn là cách làm của những người “chậm và lúng túng”.
Phát triển của bất kỳ sự vật nào. Kỳ thi 3 chung dự định đến hết 2015. Đổi mới toàn diện giáo dục. Dưới không nghe”? hoặc Bộ còn phải chờ Quốc hội ban hành thêm luật mới và chờ Chính phủ hướng dẫn để Bộ thi hành? “Biển học minh mông.
Đột biến có thể tốt mà cũng có thể xấu. Ý kiến "giáo dục là quốc sách hàng đầu" tuy đã được nêu trong hiến pháp song “việc thể chế hóa còn chậm và lúng túng” cho thấy “ý kiến” vẫn chỉ đang ở mức quan điểm. Sau khi có nghị quyết 29-NQ/TW (NQ29). Trong thực tại giáo dục chưa dành được sự ưu tiên hơn so với quốc phòng.
Bộ như thế nên các địa phương cũng phải noi gương. Không còn bỏ lớp. Làm được như thế sẽ chẳng còn 3 chung. Với một số trường trọng tâm có thể tổ chức sát hạch thêm một số tri thức chuyên ngành. Chỉ số PISA cao cho thấy ít nhiều nền giáo dục cũng tạo được hình ảnh đẹp trước cộng đồng quốc tế.
Điều hành giáo dục. Không phải là những người vào nghề với ái tình cao cả dành cho sự nghiệp trồng người. Cơ chế tài chính cho giáo dục và đào tạo chưa hợp… Quản lý giáo dục và đào tạo còn nhiều yếu kém”… Chỉ cần điểm qua các từ ngữ trong nghị quyết được trích dẫn trên đây có thể thấy nhiều vấn đề cần được coi xét như “ý kiến”.
Thế nhưng khi mà người ta không ngại trộm cướp của rơi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét